Trong em chất chứa nỗi đau cùng sự tủi hổ nghẹn ngào. Anh ta đã “vắt chanh bỏ vỏ”, ném em đi như một vật không còn có thể sử dụng. Trong khi cô gái kia thì ăn mừng thành công cùng tình yêu đích thực. Em trở thành đứa đáng thương.
Lòng em căm giận mong muốn trả thù, hòng đòi lại những tháng ngày tươi đẹp, trả lại sỹ diện của một cô gái vốn tự tin.
Vì quá hận nên em quyết định sẽ để dành điều ước của mình cho anh ta cùng kẻ thứ ba kia, mong sao điều xui xẻo, xấu xa nhất sẽ đến với họ. Lòng em hả hê phần nào, vì có niềm tin điều đó sẽ xảy ra, những kẻ đáng bị trừng trị sẽ gặp quả báo.
Nhưng điều ấy rốt cuộc cũng để làm gì đâu, có giải quyết được chân gốc sự việc đâu, lòng em vẫn chẳng nhẹ đi nhiều, vẫn day dứt tổn thương và cả tiếc nuối. Em sai rồi, chẳng ai có thể yêu một cô gái lòng đầy những thù oán, đố kị, bởi chính bản thân cô ấy cũng có coi trọng mình đâu, cô ta đã bê tha bệ rạc, thả trôi mình ngập ngụa trong sự chán chường mệt mỏi, có tác dụng không hay chỉ khiến em hèn mọn đi. Rốt cuộc họ vẫn là người chiến thắng, vẫn sống bình thản và chẳng mảy may gì cảm nhận được nỗi căm hờn đang chĩa vào, giả như có biết khéo họ cũng cười khì vào mặt em.
Em cứ luôn nuôi hận trong lòng và cứ mãi đau đáu, lựa chọn một kế hoạch “trả thù” kẻ phản bội thật hoàn hảo, để rồi tự vùi chôn mình trong mớ quá khứ hỗn độn đó, chính những hành động này càng khiến em bị tổn thương hơn. Sao em không hiểu rằng đó là những cái đã qua đi, ngồi hờn tiếc thì có làm mọi việc tốt đẹp hơn đâu, thà rằng hãy sống tốt, phải rồi, sống tốt mới là sự trả thù tốt nhất. Vậy nên phải thật mạnh mẽ và chọn cho mình những giải pháp trả đũa tích cực hơn mà vẫn giúp em thỏa mãn lòng tự trọng để tiếp tục vui sống.
Em phải cố không được để anh ta biết mình đang đau khổ, gắng kiềm chế biểu lộ phản ứng tức giận, ghen tuông, buồn chán… Làm điều ngược lại bằng cách chăm sóc bản thân, mở rộng các mối quan hệ, cho các chàng trai khác thêm cơ hội, như cùng họ đi xem phim hoặc ăn tối...
Đi du lịch hoặc tiếp tục thực hiện những dự định còn dang dở của hai người trước kia, điều này sẽ giúp em “trả đũa” anh ta, quan trọng hơn là chứng mình rằng không có anh ta em vẫn tận hưởng cuộc sống tươi đẹp. Để có vô tình gặp lại anh ta sẽ phải tiếc chứ không phải em, và không để anh ta phải thở phào cười rằng may mình sớm vứt bỏ thân thể tiều tụy đó.
Duyên số mà không thể gượng ép vì cả hai sẽ không có hạnh phúc. Chỉ đơn giản, có lẽ em và anh ấy đã hết nợ, cứ chờ đợi ngày nào đó duyên mới sẽ đến với những người tốt. Em lại tin vào quy luật công bằng của tự nhiên, sau đó thì mỉm cười và tha thứ, cái gì qua rồi hãy để nó qua, tuy đau đớn, buồn tủi, nhưng rồi sẽ qua... Em sẽ dành thời gian kiếm tìm người đáng được nhận tình cảm của mình, vì thứ đó không dễ dàng mà có, nó chỉ đến với người biết trân trọng.
Dân trí
Post a Comment
Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com