“... Em cần nhiều nữa, thật nhiều tình yêu của anh, để thấy rằng mình đang nắm trong tay vật báu, để tích đủ bản lĩnh còn vượt qua cám dỗ đời thường, để luôn bình thản ở bên anh chân thành, tĩnh tại...”.
Khéo một ngày nào đó thói đa sầu đa cảm sẽ quay ra phản lại em mất thôi, cũng vì trái tim em dễ rung động quá, nghe một bản nhạc, nhìn một tấm hình, hay chỉ một lời nói đúng lúc thôi cũng khiến lòng rung rinh, xúc cảm tuôn dào dạt. Nhiều lúc em lại giật mình tự hỏi, còn yêu anh không, khi mọi thứ cứ đều đặn trở nên quá quen thuộc đến mức cũ kỹ, thì việc một hành động tươi mới dù đến từ một kẻ xa lạ, dẫu không đặc biệt, cũng có thể trở nên ý nghĩa cho một cuộc sống đang dần nhàm chán, đơn điệu.
Vì em là con gái, đôi tai thích nghe những lời êm dịu, vì em là con gái mềm yếu luôn cần sự sẻ chia vỗ về, vì em là con gái, trái tim dễ bị lỗi nhịp, dễ bị phỉnh phờ, nên em mong ở bên mình luôn là một trang nam tử ân cần, biết chở che.
Em cũng được nhiều người quý mến mà, đúng không! Dù biết hay chưa biết việc em đã có “một nửa” thì cũng không thể cấm việc họ dành tình cảm cho em, bên cạnh đó em cũng khó lòng thẳng thừng từ chối sự dịu dàng của họ, đó có lẽ là những cám dỗ rất giản dị, đời thường.
Những lời sáo rỗng như “chiếc váy thật hợp với em”, “anh nhớ em đến mất ngủ”, “ước gì anh được ở bên em lúc này”… bỗng thấy thật hợp lý hợp tình, sao mà lãng mạn và đáng yêu. Em lại so sánh “ừ, ngày xưa anh cũng…” hoặc, “hình như anh chưa từng…”. Cứ xốn xang, nhớ nhung thành ra ngày lại ngày tích tiểu thành đại, mãi lâng lâng thế bao giờ mới trở lại mặt đất được đây, em sợ và thậm chí không dám tin vào chính mình. Liệu lý trí có đủ sức để xoay vần con tim về đúng vị trí.
Bởi có yêu thương trái tim sẽ trở nên ấm áp và có khi là mù quáng, sẽ không phân biệt được phải trái, đó là điều mà em đang và luôn run sợ. Thế nên cần lắm một lý trí đủ mạnh của một nửa yêu thương, hòng giúp em trở lại bình thường với một mái nhà yên ấm, để vững tin hơn vào ngày mai, để tâm trí không dễ bị lung lạc vì bất cứ gì khác, để những yêu thương luôn cận kề, sẵn sàng chia sẻ.
Em cần nhiều nữa, thật nhiều tình yêu của anh, để thấy rằng mình đang nắm trong tay vật báu, để tích đủ bản lĩnh còn vượt qua cám dỗ đời thường, để luôn bình thản ở bên anh chân thành, tĩnh tại.
Đừng hờ hững, lạnh lùng anh nhé. Và hãy yêu em nhiều hơn ngày xưa, hãy nắm lấy tay em, giúp em cảm nhận được tình yêu đó. Vì chỉ tình yêu mới đủ sức gìn giữ một tình yêu.
Dân Trí
Post a Comment
Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com