"Yêu anh đến tan cả em ra" nhưng biết đâu bất ngờ, em sẽ rời xa...
Ừ thì em ngốc! Em vẫn thường cười xòa như thế mỗi khi ai đó nói em ngốc mới yêu anh. Nếu buộc phải định nghĩ cho thứ tình yêu không tính toán, không vụ lợi, không suy bì thiệt hơn của em là Ngốc thì em thấy mình hạnh phúc và đam mê với điều đó. Phải rồi em là “Cô gái ngốc”.
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ em thử đặt lên bàn cân để thấy nó có thăng bằng hay không giữa một bên là tình yêu còn một bên là tiền bạc, địa vị, ngoại hình hoặc bất cứ thứ gì thuộc phạm trù mà người ta có thể hãnh diện vì nó. Em bỏ qua mọi cái bên ngoài sự chân thành trong tình yêu mà anh dành cho em. Em không phải là cô gái sống lãng mạn, tôn thờ một tình yêu không có lí tưởng nhưng em biết mình cần gì và anh có gì. Trái tim đập lí lẽ của riêng nó, không quy luật nào gò nổi nó vào khuôn phép.
Anh nhận được từ em một tình yêu thánh thiện, trắng trong không tì vết. Hẳn là anh thấy mình kiêu hãnh lắm vì không phải chàng trai nào cũng được yêu như vậy. Hãy để cho cảm giác hạnh phúc đó ôm ấp lấy anh, vỗ về anh mỗi khi cuộc đời gửi anh một vết thương nào đó. Có thể bờ vai em không đủ rộng để anh dựa vào nhưng nó đủ êm ái để xóa tan những nhọc nhằn. Có thể đôi bàn tay em không đủ lớn để nắm trọn tay anh nhưng nó đủ ấm để anh thôi không còn thấy mình đơn độc. Và có thể, tình yêu của em không bất diệt nhưng sẽ cùng anh đi trọn cuộc đời…
Hẳn là anh biết: Em yêu anh?
Phải rồi, vì anh biết em yêu nên đôi lần anh vội vàng quay bước mà không nhận ra rằng sau lưng anh em đang mím chặt bờ môi ngăn cho tiếng nấc không thành lời. Vì anh biết em yêu anh nhiều hơn sự sống nên một vài lần nào đó anh không nhận ra tiếng thở dài thật khẽ của riêng em! Vì anh biết em yêu nên có những nụ hôn hờ nhạt thếch, cái nắm tay thật vội, ánh mắt nhìn chẳng đủ lâu để nhận ra có gì đó long lanh trực trào ra trong đôi mắt em…Vì anh biết em yêu nên có đôi lần hoặc nhiều hơn thế: Anh vô tình!
Em không bao giờ nói từ tha thứ. Vì sự tha thứ ấy là cách em cố mỉm cười dù tim em thắt lại khi anh lỡ hẹn cùng em. Sự tha thứ ấy là cách em xuất hiện trước anh đầy tươi tắn sau 1 tuần giận nhau dù sai lầm của anh đã làm em khóc sưng vù đôi mắt. Sự tha thứ là khi em gạt nước mắt tự nói với mình: “Đồ ngốc, anh ấy chỉ vô tâm thôi mà”.
Im lặng: Sự tha thứ của riêng em!
Em sẽ chẳng ngại ngần để nói lên thành lời: Em yêu anh! Em yêu anh nhiều hơn những gì em nói và thể hiện. Nhưng…biết đâu bất ngờ, có thể một ngày em sẽ ra đi vì trái tim đập lí lẽ của riêng nó.
Một ngày nào đó thay vì im lặng em lại nói với anh hai từ tha thứ đó là lúc em sẽ ra đi. Khi em yêu bằng cả trái tim chân thành, đam mê đến cuồng nhiệt, “yêu anh đến tan cả em ra” thì em cũng sẽ ra đi bằng chính nỗi đau của tình yêu đó. Em sẽ ra đi khi em nhận ra rằng tình yêu mà em nhận về không đong đầy những điều em đã cho đi. Em sẽ đặt tình yêu của anh lên chiếc cân tiểu ly để suy bì và tính toán. Nếu nó hẫng hụt, nếu phía tình yêu bên em chênh vênh, em sẽ ra đi…
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó. Em cũng cần được yêu anh ạ. Đừng để con tim em khánh kiệt vì chỉ mãi cho đi mà chẳng được nhận về. Tình yêu không phải là một nguồn tài nguyên vô tận đâu anh, nó sẽ tàn lụi nếu anh ngừng vun đắp. Bởi thế, hãy yêu em nhiều như em yêu anh, hãy yêu em như thể nếu ngừng yêu ngày mai em sẽ ra đi. Đừng để bao giờ phải nói “giá như ngày đó…”, hãy yêu em từng phút giây, ngay cả trong lúc đang yêu và hạnh phúc này, vẫn phải nhớ rằng, biết đâu bất ngờ em sẽ rời xa…
Theo Eva
Post a Comment
Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com