[HannaVN] Mỗi lần thấy anh trả lời điện thoại “Đang ở đâu… tôi ra ngay đây” là tim em đập liên hồi. Mỗi buổi anh đi uống rượu là mỗi ngày em thức chong chong, cho đến tận lúc anh phóng xe về được đến nhà, em mới thở phào một cái.
Hôm qua anh lại đi nhậu, về chỉ kịp bảo em là uống rượu táo mèo, mình anh với sếp phải tiếp bốn người, giờ rượu mới ngấm mệt quá, để anh ngủ, em cũng ngủ đi. Nhưng thấy người anh cứ run run lên từng chập mà tim em tím tái lại vì sợ, có ngủ nổi đâu. Em nắm tay anh lạnh ngắt, thi thoảng lại sờ xem có bị buốt chỗ nào nữa không. Nghe tiếng thở đều đều, cùng tiếng tim anh đập từng nhịp em mới phần nào yên tâm, nhưng vẫn cứ trằn trọc, thao thức mãi.

Từ giờ đến tết lịch liên hoan của anh kín gần hết. Đã bao phen em góp ý với anh về chuyện rượu chè, dù em biết anh không ham hố gì, chỉ vì công việc anh luôn phải cố. Đi tiếp khách toàn được sếp dắt đi cùng để “đỡ đạn”, nhân viên vô cùng mẫn cán và cả nể nên sếp càng thích dắt đi. Từ chối không được, đi rồi không uống không chứng tỏ được sự nhiệt tình, hiếu khách.
 
Đừng để rượu uống anh

 
Có lúc tươi tỉnh anh lại cười bảo em, không thế thì không ký được hợp đồng, sẽ chẳng được xem xét, đánh giá tăng lương. Thế là những đêm mất ngủ em cứ suy nghĩ suốt, liệu có phải mình đã khiến chồng suốt ngày đau đầu vì tiền hay không, tự vấn lại em thấy mình có ngu muội đến thế đâu. Những đứa như em tiêu tiền còn cực hơn cả kiếm tiền, vì luôn phải cân nhắc đắn đo, nâng lên đặt xuống, thậm chí còn tiết giảm vài sở thích hơi tốn của mình, để tránh tiêu lẹm vào quỹ chi dùng chung, để chồng không bao giờ phải nhìn thấy những con số âm, khiến phải thêm mệt nhoài áp lực kiếm tiền bù vào chỗ ấy.

Những lúc anh khoe được tăng lương em chỉ vui vẻ chúc mừng anh và tự hào về chồng mình rất nhiều, em cũng cố không dám tỏ ra quá mừng rỡ và hám tiền. Với em, không tăng lương cũng được, cắt thưởng cũng chả sao, em chỉ cần anh mạnh khỏe bên mẹ con em là được.

Sắp tới tết sẽ là một loạt những phi vụ đọ rượu giữa bạn bè, đồng nghiệp, họ hàng và anh em, đó thực sự là những pha thử thách độ bền của gan và độ chắc của dạ dày, nói chung là đánh đố sức khỏe. Em chỉ mong sao anh giữ mình, bởi anh là chỗ dựa của nhiều người, đặc biệt là trong gia đình, từ phương diện kinh tế cho đến tinh thần, anh phải biết giá trị của mình để mà tiết chế, giữ gìn bản thân. Anh đang chở cả gia đình trên xe, nên hãy vững tay lái vì rủi ro thì chưa biết chừa ai bao giờ, kể cả kẻ đó có ăn ở hiền lành, nhân đức đi chăng nữa.

Post a Comment

Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com