Sáng thứ Bảy, đưa đứa nhỏ đến trường, mang đứa lớn gửi tạm bà ngoại một buổi. Mình vừa chạy xe vừa đếm được trong lòng bao nỗi băn khoăn. Chẳng biết mấy người trong cái hội kia ra sao, mình có lạc lõng không? Hà cớ gì phải chuốc thêm lo lắng cho cuộc sống vốn đã quá nhiều bận rộn.
Bạn nói chẳng sai, đó là nơi tụ tập của một số “bà mẹ hiện đại”. Ai cũng có chồng, có con, có nghề nghiệp như mình. Chắc là ai cũng nhiều mối bận tâm, tương tự mình. Càng có vẻ như họ cũng khan hiếm thời gian, giống mình.
Thế nhưng…
Không phải tất cả, nhưng đa phần chị em ở đó đều có vẻ thong dong, an nhàn khi ngồi xếp bằng trên cái sàn gỗ, giữa không gian thơm mùi thảo dược. Cảm giác như, sau khi bỏ lại đôi giày ngoài cửa, chị em bước chân lên cái thảm mềm là trút bỏ hết những tất bật. Có vài chị em “chủ xị” điều hành câu lạc bộ, đang đón nhận đồ ăn mọi người mang lại góp chung cho bữa trưa, hỏi han quan tâm mấy người mới đến lần đầu như mình. “Tóc mới này đẹp à nhe!”, “Ui, chị mình hôm nay ăn diện quá, đúng là hot mom thiệt nè”, “Tui tự thưởng cho tui đó, chẳng phải mặc đẹp sẽ thấy yêu đời hơn sao!”… Những trao đổi vui vẻ thuần phụ nữ đó làm mình bất ngờ.
Lâu lắm rồi, mình mới được thư thả mà ngắm, mà ngửi, mà nghe, mà ngỡ ngàng. Phụ nữ muốn hạnh phúc, trước tiên phải biết tự yêu mình. Thoáng qua thì có vẻ hơi lạ tai, nhưng khi những bạn mới quen chia sẻ cách làm sao cân bằng mọi thứ, để có thể dành thời gian cho bản thân, chăm sóc cơ thể, thư giãn tinh thần, làm đẹp cho mình, cho con, cho ngôi nhà chẳng hạn… mình mới chua xót nhận ra, bấy lâu nay mình quả chưa xứng là bà mẹ hiện đại chút nào. Mình vốn cứ nghĩ, phải năng động trong tất bật, phải ngược xuôi chứng tỏ, phải dành hết mọi thứ cho con… thì mới là một người phụ nữ đích thực.
Mình âm thầm ngồi lẫn giữa mấy chị em khác, im lặng không biết nói gì. Lòng ngổn ngang ý nghĩ. Ngay cả việc dành nửa buổi đến đây, mình còn thấy tiếc, thì nói gì đến việc mua sắm cho bản thân, làm đẹp, hay đi ra ngoài giải trí. Mọi thứ đều để cho chồng con. Khác đi một chút, mình day dứt và thấy như có lỗi. Vậy nên cả nhà chẳng mấy khi được vui vẻ thoải mái, bởi mình quá mệt mỏi vì bận rộn, thêm cái áp lực cầu toàn không đáng làm cho mình chưa bao giờ dám thử buông bỏ điều gì.
Hỡi ơi! Làm một bà mẹ hiện đại tưởng dễ mà khó lắm, tưởng cứ toàn tâm toàn ý là xong, mãi đến hôm nay mình mới nhận ra: đôi khi chẳng phải như vậy…
Theo PNO
Post a Comment
Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com