Một sáng chị Xuân mặt mũi sưng xỉa, lên công ty ấm ức kể, vừa bị chồng cho một trận chỉ vì cái tin nhắn chết tiệt của ai đó, không biết gửi nhầm hay cố ý hòng khiến anh chị gây hấn với nhau. Anh vừa mới gầm lên “cái gì đây?” chị đang chạy ra chưa hiểu mô tê gì, anh đã đập tan cái điện thoại.
Lại có hôm chị Xuân cười rũ rượi khoe: “Hôm qua nhà tao có trộm thì phải, nó lay cổng làm tao tưởng anh Ngọc (chồng chị) về, bật điện ra để mở cổng thì nó chạy mất”. Mọi người xúm vào đùa: “Chắc lại ông Huy chứ ai, biết chồng bà đi vắng nên tranh thủ, ai ngờ không hiểu ý lại bật điện khiến lão tưởng lão Ngọc về đột xuất nên chạy”. Câu chuyện tưởng như hài kể ra mua vui vậy mà lại đến tai khiến anh Ngọc hầm hừ: “Em với thằng Huy có vấn đề gì, không bỗng dưng mà mọi người lại hay kích như vậy”, khiến chị Xuân tức không thèm bắt lời.
Ai đó cứ nỉ non bỡn cợt, nói thằng cu con anh chẳng giống anh gì cả... anh nghe cũng thấy sinh nghi thì phải. Nghe chị Xuân kể, hôm thằng con hai tuổi đang nhồm nhoàm nhai, anh nghiêng đầu ngắm nghía nó kỹ rồi gầm gừ “Trông chả giống ai” khiến chị Xuân ức trào nước mắt.
Đã thế mấy đứa rỗi hơi biết chuyện lại cà khịa trêu già: “Đốt nhà mày dễ không ý mà, tao lừa lừa lúc mày không để ý đổi tên tao trong điện thoại của mày thành “Anh yêu” hoặc tên người yêu cũ gì đó mà chồng mày đang ghen sẵn, cứ nửa đêm tao gọi rồi thì nhắn tin, gớm lại chả nhảy cỡn lên, còn lâu mới kịp xem số đó là của ai”. Tỉnh đòn ra thì nhà cửa khéo đùng đùng lên rồi, chị Xuân chả dại mà đi thách đứa bạn, vì biết tính chồng mình vốn hay ghen kiểu cộc cằn dở hơi, có khi trêu người khác được nhưng người ta trêu thì lại sửng cồ lên, tím tái mặt mày về quát chửi vợ con.
Có một anh kể vợ anh ghen lắm, lũ con gái nhao nhao: “Thế để hôm nào đêm em nhắn tin châm lửa nhà anh”, anh cười to: “Tốt thôi, liệu mày có chịu được axít không, vì khi vợ khảo anh sẽ ngoan ngoãn xưng ngay ra mày để hưởng lượng khoan hồng, bởi anh mà cứ cố cãi hoặc phân bua nó cũng chả tin. Thế nên đứa nào muốn thay hình đổi dạng cứ việc nhắn tin nhé, anh sẽ nhiệt tình đưa gấu nhà anh đọc”, cứ “nhơn nhơn” thế nên chẳng ai buồn châm vào nhà anh.
Lại có kẻ ác tâm, căm ghét một người, thế là cố tình gọi điện đến nhà chồng cô ấy nói như thật “Bà là mẹ chồng con Loan phải không? Về mà dậy lại con dâu đi nhé, con trai bà bị cắm sừng rồi, nó đi nhà nghỉ với chồng tôi bị tôi bắt quả tang đấy”.
Quả tình là chồng Loan làm xa nhà, Loan lại hay đi làm về muộn, chắc ở công ty có khúc mắc gì nên mới bị tung tin cho bõ tức, những mong khiến vợ chồng họ bất hòa với nhau, không tỉnh táo là tan cửa nát nhà ngay.
Lại có kẻ khủng bố điện thoại, gọi đến liên hồi, bịa đặt, thêu dệt thành những câu chuyện khiến người bản lĩnh nhất cũng phải nhăn trán đặt câu hỏi, không có lửa làm sao có khói. Với những người già dễ bị yếu tim nhận được tin như thế bình tĩnh được mới là lạ.
Vậy nên, thời buổi khô hanh, củi lửa dễ cháy, nên cẩn thận, vợ chồng cần tin tưởng nhau để cùng giải quyết gốc rễ vấn đề. Thói đời càng hay ghen thì càng gặp nhiều người thích chọc ngoáy. Vợ chồng lục đục thì chính thức mắc mưu bọn tiểu nhân rồi, bọn chúng đang hả hê vì đã đốt được nhà đối phương rồi đấy.
Dân Trí
Post a Comment
Chú ý:
- Nhận xét nên viết tiếng việt có dấu.
- Cảm ơn bạn đã đọc bài viết tại www.hannavn.com